Cuộc sống, тнời gian, sẽ đáp trả lại chúng ta đúng nнững tình cảm và тнái độ mà chúng ta đã dànн cho nó

Hoang Nguyen

MẸ và TÔI

MÙA ĐÔNG , NĂM TÔI LÊN 7 TUỔI.

Năm ấy trên toàn bang New South Wales trời trở lạnh bất ngờ . Năm học mới đã gần kề mà TÔI VẪN CHƯA CÓ ÁO LEN. Ngày Chủ Nhật ,mẹ dẫn tôi vào Siêu Thị Venture lớn nhất thành phố để mua sắm .

Vừa xuống xe .

Mẹ tôi hối hả nắm chặt tay tôi lôi đi . Bà sợ tôi lạc trong dòng thác người ra vào Siêu Thị . Còn tôi thì thich rờ món này món kia , không muốn ai dẫn dắt , nhũng nhẵng đi theo Mẹ như cái đuôi . Trong bóp Mẹ tôi có một danh sách dài những thứ cần mua . Mẹ đi như chạy , còn tôi thì thích ngắm nghía đó đây . Mẹ cứ che chắn để những người đi nhanh không đâm phải tôi .

Ở khu quần áo mùa đông . Tôi nhấc áo này lên , bỏ áo kia xuống . Mẹ tôi nhấp nhổm chờ đợi tôi lựa chọn . Tôi rên rỉ , Mẹ ơi ! Con mệt quá , mình nghĩ một chút đi … Lúc này tôi chỉ ước được ngồi trên tấm thảm thần tiên bay về nhà .Tôi nhớ hình ảnh Mẹ tôi lúc đó . Một tay xách hàng đống bao túi vừa mua , chân bước xiêu vẹo trong tuyết , để đi về phía bãi đỗ xe . Còn một tay Mẹ vẫn nắm chặt tôi , sơ tôi lạc.

MÙA ĐÔNG , 40 NĂM SAU .

Cũng tại Siêu thị Venture .Vừa ra khỏi xe hơi , tôi vội nắm chặt tay Mẹ . Sợ Mẹ lạc trong dòng người ra vào .

Vừa xuống xe .

Tôi thấy mình rất vội . Trong bóp tôi cũng một danh sách dài những món cần mua .

Nhưng tôi không thể đi nhanh …VÌ MẸ TÔI ĐÃ GIÀ . Tôi phải che chắn để những người ra vào không đâm sầm vào Mẹ tôi .

Rồi tới lượt tôi kiên nhẫn ngồi ghế chờ Mẹ thử đồ len . Mẹ mặc thử áo này rồi thử áo kia bất chấp vẻ mặt đang vội của tôi .. Không biết Mẹ có mơ ước được ngồi lên chiếc thảm biết bay để về nhà như tôi ngày xưa không ??

TUYẾT RƠI LÁC ĐÁC …

Một tay tôi xách những túi đồ vừa mua . Còn một tay tôi chìa cho Mẹ nắm . Tôi thong thả đi từ từ cùng Mẹ ra phía bãi xe .

Cuộc sống , thời gian , sẽ đáp trả lại chúng ta đúng những tình cảm và thái độ mà chúng ta đã dành cho nó …

Leave a Comment