Bài thơ: Chớp mắt – Đời người chớp mắt tóc đã bạc màu, hãy học cách buông bỏ để tuổi già được an yên

todattn

CHỚP MẮT

Một sớm nao thức dậy
Soi gương tóc bạc rồi
Cuộc đời sao ngắn vậy
Khác gì áng mây trôi.

Từ tinh không ta đến
Nhỏ nhoi một hình hài
Thế gian thuyền cập bến
Gánh nợ đời trên vai.

Trăm năm như chớp mắt
Thoáng cái chẳng còn gì
Một vì sao vụt tắt
Bỏ kiếp người ra đi.

Mai này ai còn nhớ
Hạt bụi nào là ta
Cõi vĩnh hằng cách trở
Gió lạnh lùng… cuốn xa.

Đất quay về với đất
Ta lại là chính ta
Xác thân rồi cũng khuất
Chỉ nghiệp đời đã qua.

Một sớm nao thức dậy
Được mất cũng trải rồi
Thời gian còn chẳng mấy
Buông xuống… lòng nhẹ thôi.

– Lê Nam Thắng –

Leave a Comment